Trong các từ điển tiếng Anh, động từ “fawn” nghĩa là nịnh hót, xu nịnh, tán dương một cách quá mức. Trong chuyên ngành tâm lý học và một số sổ tay về tham vấn tâm lý, thì fawning được định nghĩa rộng hơn là hành động chiều lòng, chiều ý người khác để tránh bất đồng, xung đột, và giải quyết căng thẳng.
Với cách định nghĩa này, ta hiểu fawning như một cơ chế phòng thủ của tâm trí trước sự căng thẳng và áp lực, hay là một chiến lược ứng xử, giao tiếp với người khác. Khi thực hiện hành động này, ta thuận theo ý kiến và cảm xúc của người khác để né tránh sự đối đầu trực diện, nhưng với cái giá phải trả là ý kiến, cảm xúc, và sức khỏe của chính mình.
Việc ngày càng nhiều người biết tới fawning trong cách hiểu tâm lý học cho thấy sự phổ cập của một số kiến thức tâm lý học lâm sàng. Nó thể hiện mối quan tâm lớn, mang tính liên thế hệ của con người trong thời hiện đại về những hiện tượng tâm lý, cũng như cách mà những trải nghiệm của quá khứ kiến tạo con người và hành vi của hiện tại.
Có lẽ điều thực tiễn nhất mà ta có thể rút ra từ khái niệm trên là cách nó đại diện cho những cảm xúc bị đè nén trong ta. Dần dà, ta nhận ra rằng việc bày tỏ cảm xúc và thể hiện ý kiến chỉ khiến cho cuộc sống của cả ta lẫn người khác khổ sở hơn, chi bằng cứ thuận theo ý họ để mọi thứ suôn sẻ.
Hệ quả của việc này là ta liên tục nén, nén, và nén cảm xúc vào bên trong để ưu tiên cảm xúc của người khác. Theo thời gian, những người này trở thành người mong mỏi sự công nhận của người khác.
Bạn không thể từ chối người khác
Bạn cảm thấy mình thật ích kỷ khi phải vạch ra ranh giới cá nhân, sợ rằng người khác sẽ nghĩ rằng bạn không quan tâm đến họ, thậm chí ghét họ. Vì thế, luôn gật đầu là một lựa chọn an toàn hơn, kể cả khi có quan điểm trái ngược.
Khác với bận rộn thông thường, lần gần đây nhất bạn dành thời gian cho mình là khi nào? Cho dù là bận rộn vì công việc, nhưng hãy nghĩ lại xem nguyên nhân có phải vì bạn cả nể và làm hộ phần việc của ai khác không?
Nếu là một người luôn bận rộn để làm hài lòng người khác, vậy thì thời gian của bạn thường chỉ toàn những công việc mà bạn nghĩ người khác muốn bạn làm.
Nếu luôn chiều theo ý người khác và gạt suy nghĩ, cảm xúc của mình sang một bên, cuối cùng không rõ mình thật sự muốn gì. Khi đó, những cảm xúc và ý kiến của bạn dễ bị nhấn chìm bởi suy nghĩ của người ngoài.
Vô tình, bạn đang củng cố niềm tin rằng “người khác quan trọng hơn mình” và "mình có trách nhiệm với cảm xúc của mọi người". Dù có nhận thức được cảm xúc của mình, bạn cũng khó khăn lên tiếng vì sợ làm tổn thương cảm xúc của người khác.
Một lời phê bình hoặc góp ý có thể khiến bạn lo lắng rằng những gì mình đã xây dựng bao lâu nay có thể sẽ sụp đổ. Bạn cảm thấy từ giờ người khác sẽ chỉ nhớ đến lỗi sai của mình và không bao giờ hài lòng về bạn nữa.
Những người muốn làm hài lòng người khác luôn sợ cơn tức giận. Bởi vì tức giận nghĩa là "không vui", mà bạn thì luôn muốn tất cả đều hài lòng. Khi có xích mích, bạn sẽ xin lỗi trước hoặc làm bất cứ điều gì để họ vui, ngay cả khi họ không giận bạn.
Nguồn: Tổng hợp